Social Icons

Pages

Thứ Năm, 31 tháng 1, 2013

Những cái chạm tay...

Có một vị nữ luật sư nọ được toà án cử ra làm biện hộ cho một tên tội phạm nguy hiểm đang chờ xét xử. Trưóc ngày ra toà, vị nữ luật sư đến trại giam để thu thập thông tin cũng như đến để động viên, an ủi vị "thân chủ" của mình.


Tên tội phạm là một người lạnh lùng, khô cứng và rất khép kín. Anh ta nhất định không chịu tiết lộ cũng như chia sẻ với vị nữ luật sư bất kì điều gì.Chính vì vậy cuộc nói chuyện giữa họ bị gián đoạn liên tục và không thể có chung được sự nhất trí. Cho đến khi vị nữ luật sư chuẩn bị ra về, bà nắm lấy tay anh ta để an ủi và chào tam biệt anh ta....Thì thật bất ngờ, anh ta nắm chặt lấy tay bà và cúi gằm mặt xuống đất. Không ai nói lời nào, mà họ chỉ nắm chặt lấy tay nhau. Sau vài phút, anh ta bắt đầu khóc, nắm chặt lấy tay bà hơn. Bằng cách bí ẩn nào đó, cái nắm tay đã làm cho cảm xúc của người đàn ông bắt đầu dâng trào.

Khi tiếng khóc nhỏ dần đi, anh ta bắt đầu nói chuyện. Đến lúc này anh ta mới bắt đầu kể về tuổi thơ bất hạnh, với những trận đòn "thừa sống thiếu chết" của ông bố say rượu, với nỗi cô đơn vô cùng với sự thiếu chăm sóc từ người mẹ nghiện ngập....Trong suốt thời gian nói chuyện, anh không buông tay vị nữ luật sư và bà cũng để yên tay như vậy. Có lẽ cái nắm tay đó làm cho anh ta thấy có đủ an tâm để chia sẻ...

Ai cũng cần được quan tâm và những lần chạm tay là một phần của sự quan tâm đó. Có thể bạn cũng là một người cần được yêu thương và quan tâm như vậy. Và cũng có thể bạn biết những người khát khao luôn cần được biết rằng họ được yêu thương và quan tâm như vậy. Bạn và họ không phải là duy nhất. Cái chạm tay của bạn co thể làm trọn vẹn một điều mà ngôn ngữ không làm được. Và đôi khi, nó có thể thay đổi cả cuộc đời của một con người....

Giống như khi diễn viên Marilyn Monroe được hỏi đã có bao giờ cô cảm thấy được yêu thương khi sống với gia đình nhận cô làm con nuôi thì cô đã trả lời: "Có một lần khi tôi 7-8 tuổi. Lúc đó, mẹ nuôi của tôi đang trang điểm và tôi đứng bên cạnh, ngắm nghía tò mò. Bà với tay nắm lấy tay tôi kéo về phía bà, ngay khoảnh khắc đó tôi cảm thấy mình được yêu thương...."

  (Trích từ  "1001 câu chuyện cảm động" - nhiều tác giả)

Hãy biết cảm thông với mọi người

Phần lớn chúng ta đều có lúc cần đến sự giúp đỡ của người khác. 


Cuộc sống là muôn màu, vì thế, không phải lúc nào chúng ta cũng biết cách xoay xở mọi thứ. Biết được khi nào cần đến sự giúp đỡ, và biết tìm kiếm sự giúp đỡ nơi đâu, đó là những yếu tố cơ bản cho sự sinh tồn và hạnh phúc của mỗi người. 

Một số người vẫn luôn chối từ sự giúp đỡ vì không thích cái cảm giác bản thân mình bất lực, phải nhờ cậy vào người khác. Số khác tuy không khước từ, nhưng điều đó khiến họ vô cùng buồn bực vì họ cảm thấy lòng tự tôn của mình bị tổn thương. 

Vì vậy, có những lúc bạn hào phóng ban tặng sự giúp đỡ cho những người đang thật sự cần nó, nhưng đừng quá ngạc nhiên vì họ có thể sẽ đáp lại lòng tốt của bạn bằng những hành động khác thường như phản kháng, công kích, cáu gắt hay những phản ứng khiến bạn bị tổn thương. 

Tất cả những biểu hiện đó, nếu có, là do họ đang phải vật lộn với lòng tự tôn cũng như sự kiêu hãnh của chính mình. Họ đang tìm mọi cách né tránh thực tế rằng mình đang trong trạng thái bế tắc, rằng mọi việc đang diễn ra không mong đợi. 

Vì vậy, hãy cân nhắc, thận trọng với thịnh tình của chính mình. Nếu muốn giúp đỡ cho một ai đó, trước hết, bạn phải học cách thể hiện thiện chí bởi điều họ cần ở chúng ta không phải sự thương hại mà là sự cảm thông. 

Hãy đặt mình vào hoàn cảnh của họ, nghĩ thay họ và làm tất cả những gì trong khả năng của bạn. 

Nếu bạn băn khoăn không biết làm thế nào để phân biệt được đâu là người đang cần sự giúp đỡ nhưng cố tình che giấu; và đâu là người chưa hoặc không cần đến sự giúp đỡ thì hãy nghĩ đến những điều cơ bản của cuộc sống. Con người cần cơm ăn, áo mặc, cần một mái ấm để dừng chân. Họ cũng cần những người bạn, cần một cuộc sống có ý nghĩa…

Bằng cách mở rộng lòng mình để quan sát và lắng nghe, bạn sẽ dần dần nhận biết và thấu hiểu được điều người khác thật sự mong muốn nhận được từ bạn. 

Hãy nhìn xung quanh, bạn sẽ thấy rằng bất cứ nơi đâu cũng có những con người đang cần được giúp đỡ.

Những người này đặc biệt nhạy cảm khi ai đó nhận ra thực tế bế tắc của mình. Vì thế, nếu họ đền đáp tấm lòng của bạn bằng sự công kích thì hãy cứ tin rằng đó không phải là điều họ muốn. Đừng để sự tủi thân hay tự ái của họ ngăn cản bạn làm điều tốt. 

Bản thân bạn cũng đã từng nhận sự giúp đỡ của nhiều người, vì vậy, bạn hãy giúp mang những điều tốt đẹp đó đến với nhiều người khác. Hãy hành động và chiêm nghiệm ý nghĩa sâu sắc từ việc làm đó của mình. Và nếu đã thực hiện thì hãy làm với tất cả tấm lòng để góp tay mang lại sự đổi thay tốt đẹp hơn cho cuộc sống của những người xung quanh, cũng như cho chính bản thân bạn.

Chúng ta hiểu được đó là những việc nên làm, và vì thế, chúng ta thực hiện theo lời mách bảo của lương tâm chứ không phải xuất phát từ ý nguyện muốn được đền đáp. 

     (Trích từ  "10 Nghịch lý cuộc sống" - Kent M.Keith)

Sống, là sống chung với sự thật

Xin mời các bạn cùng đọc tâm sự của bạn Le Hoang Yen Linh qua bài Nếu mai mình bị nhiễm AIDS và nhửng lời chia sẻ rất sâu sắc và hửu ích của TS Huỳnh Văn Sơn và các bạn từ khắp các miền đất nước, về thời khắc con người đối diện với một biến cố lớn trong cuộc đời. 

Đây là một sự kiện hệ trọng của cuộc đời. Vấn đề không phải là chuyện bị nhiễm hay không HIV/AIDS. Sâu xa là thái độ của mỗi chúng ta khi đối diện với chuyện sinh tử... 


      =======================================

Nếu mai mình bị nhiễm AIDS



Một lần ra tiệm cắt móng tay, tôi có mang theo dụng cụ của mình, nhưng xui sao đang cắt thì kềm hư, cô nhân viên dùng kềm ở tiệm. Vô tình cô ấy cắt vào tay tôi và chảy máu.


Nhiều tháng sau tôi mắc một số bệnh liên quan đến hệ miễn dịch như viêm da, viêm họng, viêm phụ khoa. Dù cả tôi và chồng đều sống lành mạnh, nhưng tôi vẫn luôn ám ảnh liệu mình có nhiễm HIV?

Chồng tôi là người rất lạc quan, anh ấy hoặc cho rằng khả năng nhiễm bệnh của tôi rất thấp, hoặc cho dù có chuyện đó xảy ra thì cũng chẳng sao, sẽ đi cùng tôi đến cùng. Nếu định mệnh tôi xui xẻo đến mức ấy thì thà vui vẻ gặp nó còn hơn là cau có chống lại.

Thuyết phục mãi, chồng tôi đồng ý đến Viện Pasteur để xét nghiệm máu, tôi thì sợ lắm nên thôi chịu, không dám đến, một trong hai không có thì chắc 99,99% không sao.

Tôi bảo với chồng nếu chúng ta nhiễm bệnh thật thì sao? Tôi sẽ cố sống đến năm 30 tuổi, mỗi tháng sẽ dùng một ngày phép và hai ngày cuối tuần cùng chồng đi biển. Mỗi năm sẽ đi du lịch xa một lần, chụp nhiều hình và để dành cho ba mẹ xem dần. Trừ chi phí cho khoản đi du lịch, thuốc men để duy trì sự sống tới năm đó, phần tiền còn lại sẽ đầu tư cho hai đứa em út, bọn nhỏ chưa ra trường, chưa có người yêu mà.

Điều hối tiếc duy nhất là nếu thế tôi chẳng có diễm phúc được làm mẹ, hai cái tên tôi dự định đặt cho con giờ chắc phải mang lên mạng tặng ai có cùng họ, cùng năm sinh với chồng tôi. Tên khá đẹp, chúng tôi khá ưng ý.

Chiều hôm qua đã có kết quả xét nghiệm... Nếu bạn là tôi bạn sẽ làm gì?

Le Hoang Yen Linh (yenlinh080285@...com)


                    ***************************************
* Sẽ là bất hạnh nếu con người chúng ta cứ luôn dằn vặt về những gì đã qua. Sẽ là khổ sở nếu như mỗi người cứ mong muốn mọi thứ quay lại từ đầu. Sẽ là mệt mỏi nếu mỗi người cứ mong đợi những sự thật mà chắc chắn nó sẽ diễn ra. Sẽ là căng thẳng nếu cứ đếm ngược từng ngày mình còn sống.



Ai đang tồn tại trong cuộc đời này đều phải đón nhận những sự thật. Tư duy tích cực luôn thôi thúc chúng ta suy nghĩ về những kết quả lạc quan trong cuộc sống. Dù rằng kết quả xét nghiệm của Linh có như thế nào đi nữa thì chúng ta cũng nên biết tạm chấp nhận nó để chung sống thay vì cứ trăn trở và khổ đau.


Không phải chuyện cổ tích khi có khá nhiều bác sĩ thừa nhận sức mạnh nội tâm mới là điều quan trọng nhất, hơn cả thần dược. Không ít bệnh nhân ung thư được bác sĩ nhẹ nhàng và cẩn trọng báo trước cái chết cận kề khi đã vào giai đoạn cuối. Cảm giác mệt mỏi, chán chường thậm chí tuyệt vọng sẽ có thể làm chính con người ấy héo hắt và mòn mỏi hơn. 

Thế nhưng chính sức mạnh nội lực và lối tư duy chấp nhận đã làm nhiều người biết vượt lên trên cả sự thông thường của bệnh tật. Không ít người đã có thể tạo nên điều kỳ diệu của cuộc sống cũng như của cả y học - tâm lý khi biết chung sống với căn bệnh, và điều chỉnh chính mình để tận hưởng hết những ngày mình còn tồn tại trên thế gian này.

Nhận được một hung tin - dù đó là cách thông thường và đơn giản, không ai không buồn nhưng thay vì gặm nhấm nỗi buồn thì chính chúng ta nên trang bị cho mình những hành trang mới. Đó là sự định hướng mới trong cuộc đời, là sự di chuyển của những ước mơ và hơn hết là khái niệm hạnh phúc được xác lập một cách nhanh chóng. Diễn tiến tâm trạng của việc biết tin mình có HIV có thể diễn ra theo những giai đoạn như: sốc tâm lý, không chấp nhận, tự trách phạt hay tự giày vò để rồi đi đến khuynh hướng chấp nhận thực tế. 

Tuy nhiên, sao không vững vàng hơn để có thể biến giai đoạn sốc hoặc tự trách mình qua mau để biết chung sống với sự thật một cách an lành. Biết rằng điều đó không phải dễ, biết rằng còn đấy những thách thức đến mức khó vượt qua, nhưng không điều gì là không thể nếu như chúng ta cố gắng hết mình và quyết tâm hết sức.

Sống hết mình, sống có mục tiêu, sống quyết tâm và sống một cách tha thiết, đó là những gì mỗi người chúng ta cần hướng đến. Nếu mỗi người điều chỉnh cho mình những thái độ và hành vi để thích ứng với cuộc sống, chắc chắn sự tự tin sẽ quay trở lại và những thành công mới sẽ đến một cách nhẹ nhàng. “Nếu ngày mai mình có HIV”, dù gì cũng chỉ là giả định. Giả định ấy có trở thành sự thật hay không không quan trọng bằng mình sẽ sống như thế nào với sự thật ấy. Đừng nghĩ chúng ta sẽ sống lâu, sống dài mà hãy hỏi rằng sẽ sống những ngày trong cuộc đời của mình như thế nào sao cho thật sự có ích và hạnh phúc.

Vòng quay của cuộc đời sẽ không bao giờ dừng lại. Những gì mà mỗi người chúng ta gặp phải trong cuộc sống này không thể được quy hoạch một cách tròn trĩnh. Cuộc sống vốn có nhiều điều bất ngờ. Có những bất ngờ thú vị nhưng cũng có những bất ngờ tưởng chừng không thể vượt qua.

Rồi cuộc sống cũng sẽ bình yên nếu như chúng ta biết sống đơn giản hơn. Rồi mọi thứ đều có thể được kiểm soát nếu chúng ta bình tĩnh đón nhận thực tế và đưa ra những quyết định mới hợp lý. Triết lý sống đơn giản nhất vẫn là biết chấp nhận thực tế và hết mình với những gì đang có. Đó chính là triết lý sống hạnh phúc, bất chấp sự thật có diễn ra thế nào đi nữa.

Rồi một ngày mới cũng sẽ bắt đầu, tôi có thể tận dụng ngày hôm nay có ích hay tôi lãng phí nó, đó chính là quyết định của mỗi người chúng ta. Cần nhất là nên nhớ : bạn tiêu tốn một ngày quý giá trong cuộc đời của bạn để buồn đau thì quả thật rất lãng phí và vô ích.

TS HUỲNH VĂN SƠN


                     *******************************************

* Cuộc sống quả thật không màu hồng như ta từng nghĩ, có những điều đến quá đột ngột buộc ta phải dằn lòng chấp nhận sự thật...Em cũng như chị và những người xung quanh không ai có thể khẳng định ngày mai mình sẽ thế nào, gặp chuyện gì để mà có thể cân nhắc 2 chữ "Giá mà..". 



Em đã có lúc đặt vào tình huống như chị nêu trên, quả là thật khó khăn chị Yến Linh à. Dù mệt mỏi, đau đớn chấp nhận sự thật, nhưng có lẽ em sẽ chọn cách dùng ý chí để lấn áp tình cảm của bản thân, không cho phép mình sụp đổ. 


Từng ngày trôi qua để đón nhận một kết cục không mong đợi, quả thật không dễ dàng đối với chúng ta, nhưng đồng thời em thiết nghĩ tại sao mình không trân trọng những khoảng thời gian đó để tận hưởng cuộc sống, hãy sống hết mình với những người mình thương yêu. Biết đâu nhờ sự lạc quan về tinh thần, một phép màu nhiệm lại đến với mình phải không chị? 

Hẳn giờ này, chị biết được kết quả, dù tốt, dù không như mong đợi, hãy chấp nhận sự thật, sống lạc quan, trân trọng những gì mình đang có nha chị! Cố gắng lên.

nguyenthuydhsp@


                    *******************************************

* Nếu một ngày nào đó ta biết rằng cái chết đang ở rất gần phía trước và thần chết đang đồng hành cùng chúng ta thì sẽ như thế nào nhỉ? Chết! Điều gì xảy ra khi tôi chết đi? 



Cuộc sống vẫn tiếp tục vòng quay của nó. Nhưng đằng sau cái chết ấy lại là một gánh nặng cho gia đình. Chết không có gì là đáng sợ. Thế nhưng quá trình dẫn đến cái chết mới thật đáng sợ. Những ngày tháng ta chữa bệnh là những ngày tháng cùng cực cho gia đình. Tiền mất nhưng cái chết vẫn chờ đón phía trước. Đó mới chính là sự khủng khiếp. 


Cho nên nếu có chết thì tôi ước được chết một cách nhẹ nhàng bình lặng. 

Nhưng con người đâu thể tự do chọn cho mình một cái chết. Chính vì vậy đương đầu với cái chết mới là cách tốt nhất. 

Cái nhộn nhịp của cuộc sống đã cuốn chúng ta vào những đua tranh, mưu toan cuộc sống. Và chính lúc này đây khi đối mặt với cái chết cũng là lúc chúng ta dừng lại để ngắm nhìn những gì mình đã thực hiện. Cũng chính lúc này đây chúng ta lại trở về với vòng tay yêu thương của gia đình, bạn bè và xã hội. 

Chết thì ai cũng phải đối mặt. Nếu không chọn được cách chết thì chúng ta hãy chọn cho mình một con đường đi đến cái chết sao cho có ý nghĩa nhất. Hãy tranh thủ khoảng thời gian còn lại để làm những gì mà mình cảm thấy quan trọng nhất. Con đường đi đến cái chết được trải đầy hoa hồng hay đầy chông gai tất cả đều tùy thuộc vào chúng ta. Hãy chết như là đang sống !! 

ptnksmart@...


                         *****************************************

* Yến Linh thân mến! 



Cuộc sống tạo cho mỗi con người một sức mạnh vô thường! Đừng nghĩ mình phải làm gì khi kết quả cho biết bạn bị nhiễm HIV hay không bị nhiễm. Tôi cũng là một người không may mang trong mình HIV. Ngày biết chồng có HIV, rồi khi kết quả cho biết tôi cũng bị HIV dương tính, tôi tưởng chừng chết đi được. 


Thế nhưng khi gặp khó khăn thì tiềm năng sức mạnh trong mỗi con người mới thể hiện. Bây giờ dù đã mang HIV trong mình gần 5 năm và ông xã cũng đã mất nhưng tôi không còn lo lắng, đau khổ như trước. Tôi chấp nhận sống chung với nó và chỉ đừng nghĩ mình sống bao lâu mà hãy nghĩ mình phải sống như thế nào thôi.  

(phuongbuon8447@... )


                         ************************************

* Tôi - thỉnh thoảng cũng nghĩ tới việc không biết có bao giờ vô tình mình bị nhiễm - và hoang mang - lo sợ.



Một lần, tôi nổi khối u ở bắp đùi. Vì đặc điểm công việc tôi phải đứng nhiều, đi nhiều, nên khối u đau nhức, nhoi nhói làm tôi sợ lắm! 


Không biết mình sẽ định liệu cuộc đời ra sao : nếu là ung thư - còn gia đình - chồng con - bao dự định...

Sau 3 lần đi khám tại 3 trung tâm khác nhau, tôi nghĩ mình không sao. Nhưng trong lòng thỉnh thoảng vẫn gợn lên câu hỏi : Mình sẽ làm gì nếu mắc bệnh ung thư hay HIV/AIDS? Cần một số tiền lớn để chữa trị? Thêm một người thân mệt mỏi chăm sóc? Là gánh nặng cho xã hội - sống lay lắt - mà cũng đâu khỏi bệnh đâu?...

Nếu số phận có... gọi tôi, nên chăng tôi sẽ sống những ngày tháng còn mạnh khỏe, thật vui tươi, đi chơi, du lịch đến những nơi mình muốn trong khả năng kinh tế mình cho phép cùng gia đình.

Thật sự tôi rất mệt mỏi khi nghĩ tới vấn đề này vì tôi không muốn bỏ lại tất cả...

Barbie...@ 


                  **********************************

* Nếu một mai rơi vào vòng xoáy AIDS, tôi sẽ có những tháng ngày buồn nhất trong cuộc đời. Đớn đau, thất vọng, mất niềm tin... Đơn giản tôi là con người. 



Nhưng tôi biết phải đứng lên để chấp nhận và sống với nó, biến những tháng ngày cuối cùng thành những ngày tháng có ý nghĩa. Đớn đau nhưng không bi lụy, hãy sống vì cuộc sống luôn tươi đẹp, sống vì những người thân yêu chờ đợi kỳ vọng nơi bạn. Quan trọng là ta biết cách đón lấy và vượt qua để sống cho ra sống. 


Mọi người đặt nhiều kỳ vọng ở bạn đó. Yến Linh và tất cả những ai như vậy hãy cố lên nhé. Mặt trời ở phía trước nếu ta biết đi tới.

Trần phạm duy (tranphamduy@...)

                                      (Nguồn : Tuổi Trẻ Online)

Những lá thư hy vọng


“Tôi sẽ tiếp tục làm công việc này cho đến hơi thở cuối cùng của mình. Tôi đã từng nghe một đứa trẻ khóc trong tuyệt vọng, đã từng thấy một đứa trẻ mỉm cười trong hy vọng. Tôi thích ngắm nhìn những nụ cười như thế và việc mang lại một niềm vui, dù nhỏ bé cho những người bạn nhỏ mới thực sự là điều quan trọng đối với tôi” - Linda Bremner.

Tuần nào Linda Bremner cũng đều đặn gửi đi rất nhiều thư cho những đứa trẻ mà cô chưa từng biết mặt. Không giống như những bậc làm cha mẹ thường không cho phép con mình nhận thư của người lạ, phần lớn cha mẹ bọn trẻ và kể cả chúng luôn hồi âm cho cô. Họ viết thư cảm ơn Linda vì cô đã mang đến cho con cái họ niềm hy vọng và cơ hội kéo dài cuộc sống. Những lá thư của cô thực sự làm bọn trẻ cảm thấy phấn khích mỗi khi thoáng nhìn thấy bóng dáng của người phát thư.


Câu chuyện bắt đầu vào tháng 11 năm 1980. Khi đó, cậu con trai Andy 8 tuổi của Linda được các bác sĩ phát hiện bị ung thư máu. Sau đợt hóa trị đầu tiên ở bệnh viện, Andy trở về nhà và nhận được hàng tá bưu thiếp cùng những lá thư chúc mừng, động viên của bạn bè và người thân. Linda bồi hồi nhớ lại: “Dù Andy có buồn đến thế nào nhưng cứ mỗi lần nhìn thấy bóng dáng người đưa thư là nó lại phấn chấn hẳn lên”.

Rồi những lá thư và tấm thiệp ấy ngày càng thưa dần và tinh thần cậu bé cũng sa sút theo đó. Thương con, Linda bèn tự mình viết một lá thư thật lạc quan và gửi cho Andy. Bên dưới lá thư, cô ký tên là “Một người bạn bí mật”. Nhận được thư, Andy lại vui vẻ và hoạt bát như trước. Kể từ đó, không ngày nào Linda không gởi một lá thư cho cậu con trai bé bỏng của mình.

Khoảng một tháng sau đó, Linda để ý thấy Andy vẽ một bức tranh hai chú kỳ lân. Cậu bé bảo để tặng cho “Người bạn bí mật” của mình. Tối đó, sau khi Andy đã ngủ say, Linda cầm bức tranh lên xem và phát hiện dòng chữ ở cuối bức tranh: “Mẹ ơi, con yêu Mẹ lắm!”.

Vậy là Andy đã biết ai là người đã gửi những lá thư nọ! Tuy nhiên, chuyện này cũng không sao – điều quan trọng là những lá thư đó đã giúp cậu cảm thấy hạnh phúc và vui hơn rất nhiều. Bốn năm sau đó, Andy từ giã cõi đời vào ngày 31 tháng 8 năm 1984.

Linda tâm sự: “Mặc dù tôi vẫn còn hai đứa con khác, nhưng Andy đã để lại cho tôi niềm thương tiếc và nỗi đau buồn vô hạn. Tôi như vỡ vụn trước cái chết của con mình”. Trong một lần sắp xếp lại đồ đạc của Andy, Linda nhìn thấy một cuốn sổ tay nhỏ bên trong một chiếc hộp đựng giày. Cậu bé đã ghi lại địa chỉ của tất cả những người bạn mà cậu đã làm quen không lâu trước đó, trong một cuộc cắm trại dành cho các bệnh nhân ung thư trẻ tuổi. Cầm quyển sổ địa chỉ trong tay, Linda nghĩ chắc hẳn Andy sẽ rất vui nếu cô tiếp tục làm “Người bạn bí mật” của những người bạn mới quen của cậu.

Thế là Linda quyết định gửi đến mỗi người bạn nhỏ ấy một tấm thiệp. Chưa tròn danh sách thì cô nhận được một bức thư cảm ơn của một cậu bé 12 tuổi. Cậu bé viết “Cháu nghĩ chắc chẳng có ai biết cháu vẫn còn sống trên đời này…” Những dòng chữ làm Linda nhận ra rằng quanh cô có rất nhiều người đang nếm trải những đau đớn cả về thể xác lẫn tinh thần. Cô bật khóc, không phải cho mình, cũng không phải cho Andy mà cho cậu bé đang sống trong cô độc và sợ hãi đang cần người vỗ về.

Vừa trả lời thư cậu bé xong, Linda tiếp tục nhận được một bức thư khác của một đứa trẻ khác có tên trong danh sách của Andy. Thế là Linda đã nhận ra một tiếng gọi. Cô cảm thấy sự quan tâm đó mang đến niềm say mê và ý nghĩa đích thực cho cuộc đời cô. Cô nguyện sẽ viết thư cho bất cứ đứa trẻ nào cần đến những lời động viên, chia sẻ của cô cho đến khi nào chúng không có thể hồi âm cho cô được nữa.

Những tấm thiệp và những lá thư gửi đi của Linda đều rất ngắn gọn, lời lẽ lạc quan và không hề sao chép theo khuôn mẫu. Các bạn nhỏ và cha mẹ chúng đón nhận sự quan tâm, chia sẻ của cô và họ rất vui khi có một người bạn mới như cô. Ý tưởng thành lập một tổ chức của những người viết thư thiện nguyện cũng bắt đầu từ đây. Bạn bè, thậm chí những người hàng xóm của cô đã hết lòng ủng hộ và giúp đỡ cô thực hiện sứ mệnh cao cả của mình. Họ đặt tên cho tổ chức của họ là Love Letters (Những Lá thư Tình yêu).

Cùng sát cánh bên nhau, Linda và đội quân tình nguyện của mình đã làm việc không mệt mỏi để giúp cho những người bạn trẻ chống chọi với căn bệnh bằng niềm vui sống. Rồi Love Letters phải đối mặt với một thử thách lớn cần phải vượt qua: đó là ước mong được nhận những lá thư tình yêu như vậy ngày càng nhiều trong khi khả năng tài chính của họ là hạn hẹp. Với sự hỗ trợ của cộng đồng, đặc biệt là các tổ chức như Rotary Club, Hội Doanh nghiệp trẻ, … Love Letters  đã có thể tiếp tục thực hiện sứ mệnh cao cả của mình nhờ tiền bạc, văn phòng làm việc và cả những con tem do mọi người quyên góp.

Love Letters cũng viết thư kêu gọi lòng hảo tâm của 40 công ty lớn nhưng kết quả không như họ mong đợi. Dù vậy, Love Letters chưa bao giờ bỏ lỡ một bức thư nào của những người bạn nhỏ. Đối với Linda và 35 tình nguyện viên khác nữa, những người bạn nhỏ ấy có ý nghĩa đặc biệt quan trọng. Mọi người luôn động viên họ, khi thì mua ủng hộ họ vài chiếc bánh nướng, lúc thì chiếc áo thun, hoặc chỉ đơn giản là dốc hết những đồng tiền nhỏ bé còn lại trong túi mình ra quyên góp cho Love Letters.

Đến nay, sau 10 năm kể từ ngày Linda gửi bức thư đầu tiên đến cậu bé mà cô không hề quen biết, mỗi năm Love Letters đã gửi đi tất cả 60.000 lá thư tình yêu như thế. Tuy có lúc gặp khó khăn về tài chính để duy trì hoạt động, nhưng tấm lòng và quyết tâm cao độ ở Love Letters thì lúc nào cũng có.

Có đến ba mươi lăm người tình nguyện dành ra khoảng 400 giờ mỗi tuần để trao đổi thư từ với khoảng 1.100 trẻ em ở khắp nơi. Hàng tháng, họ chuyển từ 90 đến 110 món quà sinh nhật cho những người bạn nhỏ của họ. Riêng đối với những cô bé, cậu bé nào đang phải vượt qua giai đoạn đau đớn nhất của căn bệnh, Love Letters đều cố gắng gửi thư động viên mỗi ngày. Mỗi năm, Love Letters phải chia tay với khoảng 200 người bạn nhỏ tuổi, hoặc do các em đã hồi phục tốt, hoặc không qua được căn bệnh hiểm nghèo. Điều đáng buồn là, danh sách thư tín của Love Letters cứ luôn dài ra thêm.

Riêng Linda, hàng tuần, cô đều dành 70 đến 80 giờ đồng hồ để điều hành và bảo đảm cho sự hoạt động liên tục của Love Letters. Mỗi khi cô gần như kiệt sức vì mệt thì một cuộc điện thoại gọi đến để giãi bày hay để bày tỏ lòng biết ơn chân thành lại bồi đắp thêm sức lực và quyết tâm cho cô. “Nó làm tôi khỏe lại, bởi chính tôi là người đầu tiên hiểu được sức mạnh của một bức thư động viên, chia sẻ trong việc chữa lành những vết thương trong tâm hồn.”


(Trích từ "Nơi nào có ý chí - Nơi đó có con đường" - Cynthia Kersey)

Người anh hùng thầm lặng

“Trước tiên hãy quyết định mục đích sống của bạn; sau đó nhìn nhận nó bằng một cái nhìn lạc quan; và đừng bao giờ từ bỏ nó.”

Như hàng trăm ngàn nhân viên tiếp thị khác trên khắp nước Mỹ, anh thức dậy từ tờ mờ sáng để chuẩn bị cho một ngày mới, chỉ có điều, anh phải mất ba tiếng để ăn mặc và đi đến chỗ làm.

Mặc cho cơn đau hành hạ, Bill Porter luôn giữ đúng thông lệ của mình. Công việc đối với Bill là tất cả: nó là lẽ sống của đời Bill. Chỉ có công việc mới chứng minh được rằng Bill vẫn còn là một con người, dù con người đó đã từng một lần bị đời từ chối. Nhiều năm trước, Bill đã nhận ra rằng anh chỉ có một lựa chọn duy nhất: hoặc mãi mãi chấp nhận mình là nạn nhân, hoặc làm một con người như bao người khác.


               

                                       Bill Porter

Bill chào đời vào năm 1932 trong một ca sinh khó. Vì thế, các bác sĩ buộc phải dùng phooc-xê (forceps: kẹp y tế) để can thiệp và, thật không may, làm tổn thương một phần não của anh. Hậu quả là Bill bị bại não, mất khả năng nói và vận động. Khi Bill lớn lên, mọi người đều nghĩ rằng anh bị tâm thần, các cơ quan giám định y khoa thì kết luận rằng anh “không có sức lao động”, anh không có khả năng làm bất cứ công việc nào.

Nhưng, mẹ Bill không nghĩ thế. Bà luôn bảo Bill rằng: “Con không sao cả. Con có thể làm mọi việc con muốn và con có thể tự lập hoàn toàn!”.

Tin tưởng ở mẹ, Bill quyết chí chọn nghề tiếp thị. Anh chưa bao giờ nghĩ rằng mình không có khả năng làm việc. Đầu tiên anh nộp đơn vào công ty Fuller Brush, nhưng họ nói rằng thậm chí anh còn không thể cầm nổi một tờ giấy. Công ty Watkins cũng trả lời anh như thế. Nhưng Bill khăng khăng rằng anh có thể, rằng anh bảo đảm mình sẽ làm được công việc đó. Cuối cùng, Watkins động lòng nhận anh, nhưng với một điều kiện: Bill phải chịu trách nhiệm tiếp thị khu vực Portland, bang Oregon, nơi không ai muốn nhận cả. Nhưng, đối với Bill, đó là cả một cơ hội lớn.

Phải ba bốn bận ngập ngừng, Bill mới đủ can đảm bấm chuông nhà người khách hàng đầu tiên vào năm 1959 và nhận được câu trả lời “không!”. Rồi các nhà tiếp theo cũng thế. Nhưng cuộc đời đã cho Bill một bản năng sinh tồn mạnh mẽ. Anh không nản lòng, ngày hôm sau, rồi hôm sau nữa anh quay lại những ngôi nhà đó cho tới khi anh bán được món họ cần.

Ba mươi tám năm Bill kiên trì giữ công việc của mình như thế. Mỗi sáng, trên đường ra “địa hạt” của mình, anh ghé qua hàng đánh giày để nhờ các chú bé cột hộ dây giày vì tự tay anh không làm được việc đó. Sau đó, anh dừng lại trước mặt anh chàng gác cửa một khách sạn nọ nhờ cài hộ anh chiếc cúc áo trên cùng và siết lại cái cà vạt để trông anh bảnh bao hơn.

Hàng ngày, bất kể thời tiết tốt xấu thế nào, anh đều hoàn tất 10 dặm đường tiếp thị, kéo lê thùng hàng mẫu lên đồi xuống dốc bằng cánh tay phải cong vẹo của mình. Anh mất ba tháng để “thăm viếng” lần đầu tất cả các gia đình trong "địa hạt" anh phụ trách. Mỗi khi có người đặt hàng, chính họ là người điền phiếu giúp anh vì anh chẳng thể giữ nổi cây bút trong tay.

Bill quay về nhà sau 14 giờ làm việc ngoài đường mỗi ngày, kiệt sức, xương khớp mỏi nhừ, đầu nhức như búa bổ. Vài tuần một lần, anh vẽ lại sơ đồ địa chỉ khách hàng để người phụ nữ anh thuê có thể giao hàng một cách chính xác. Chỉ việc đó thôi cũng ngốn mất của anh 10 tiếng đồng hồ. Anh thường lên giường rất trễ và luôn thức dậy vào lúc 4 giờ 45 sáng.

Năm này sang năm khác, ngày càng có nhiều cánh cửa mở ra chờ đợi Bill và doanh số bán của anh bắt đầu tăng dần. Sau 24 năm với hàng triệu lần gõ cửa, cuối cùng Bill đạt được mục tiêu của mình: Anh được công nhận là nhân viên bán hàng giỏi nhất của Watkins khu vực miền Tây và là nhân viên hiệu quả nhất từng làm việc tại Watkins.

Đầu những năm 1990, Bill đã bước qua tuổi 60. Mặc dù Watkins lúc ấy đã có đội ngũ tiếp thị hơn 60.000 người, nhưng chỉ có Bill vẫn trung thành với lối bán hàng tận nhà. Đa số các gia đình giờ đây thường mua sỉ các sản phẩm tiêu dùng tại siêu thị để được chiết khấu nên công việc của ông có phần khó khăn hơn, nhưng Bill không hề phàn nàn hay lấy làm tiếc về công việc của mình. Ông vẫn tiếp tục công việc mà ông yêu thích và làm tốt nhất – đó là ngày ngày đi đến tận nhà khách hàng và chăm sóc họ chu đáo.

Mùa hè năm 1996, Công ty Watkins tổ chức một hội nghị toàn quốc và Bill hôm đó không phải gõ cửa nhà ai để bán một món hàng nào cả. Lần này, chính Bill là một sản phẩm của công ty: ông được tôn vinh là Nhân viên xuất sắc nhất lịch sử Watkins vì lòng dũng cảm và sự cống hiến xuất sắc đối với công ty. Một phần thưởng đặc biệt của Chủ tịch Công ty dành cho cá nhân có cống hiến xuất sắc nhất đã được trao tặng cho Bill Porter, người chiến thắng số phận của mình một cách đáng khâm phục.

Trong buổi tôn vinh đó, bạn bè và đồng nghiệp của Bill đều đứng cả dậy và không ngớt lời tán dương anh trong nụ cười và nước mắt chan hòa. Irwin Jacobs, Tổng giám đốc điều hành của Watkins, nói với các nhân viên của mình rằng: “Bill là biểu tượng của những khả năng có thể trở thành hiện thực nếu một người biết sống có mục đích, và khắc sâu mục đích đó vào con tim, khối óc của mình để luôn hướng đến thành công.”

Đêm đó, người ta không đọc thấy trong ánh mắt Bill một cơn đau nào ngoài sự long lanh của một niềm tự hào và hạnh phúc.


(Trích từ "Nơi nào có ý chí - Nơi đó có con đường" - Cynthia Kersey)

Hành Trình Trở Thành Nhà Lãnh Đạo - Warren Bennis - Ebook

“…Người lãnh đạo đóng một vai trò rất ý nghĩa trong việc tạo nên trạng thái tinh thần xã hội. Họ là hình tượng của một thể thống nhất về đạo đức của xã hội. Họ có thể tạo nên những giá trị gắn kết mọi người trong xã hội lại với nhau. Quan trọng nhất là họ có thể nhận thức và kết nối những mục tiêu nhằm đưa mọi người thoát khỏi những nổi bận tâm vụn vặt, nâng họ vượt lên trên những mâu thuẩn chia cắt xã hội, và hướng họ vào việc theo đuổi những mục tiêu xứng đáng, sự cống hiến hết sức mình. – John W. Gardner, No Easy Victories

…Một người có thể sống ở trên đảo hoang mà không cần sự lãnh đạo. Hai người, nếu họ hoàn toàn hợp nhau, cũng có thể sống được và thậm chí còn tiến triển tốt. Nhưng nếu là ba người hay nhiều hơn, thì phải có người dẫn đầu, nếu không tình trạng hổn loạn sẽ nổ ra.

Đã nhiều thập niên, 228 triệu người Mỹ cố gắng sống với nhau không cần sự lãnh đạo. Có vẻ chúng ta đã không thành công. Vì vậy hãy thừa nhận rằng: chúng ta không thể tồn tại nếu không có những người lãnh đạo. Chất lượng cuộc sống chúng ta phụ thuộc vào tài năng của họ. Và vì không ai tự nguyện, nên điều này phụ thuộc vào chính bạn. Nếu bạn đã từng có những giấc mơ làm lãnh đạo, thì bây giờ ngay tại thời điểm này, ngay tại chỗ này, bạn hãy thực hiện giấc mơ đó. Chúng tôi cần bạn.

Người lãnh đạo rất quan trọng vì ba lý do cơ bản. Thứ nhất, họ phải chịu trách nhiệm về tính hiệu quả của các tổ chức. Sự thành công hay thất bại của tất cả các tổ chức, dù là đội bóng rổ, nhóm hoạt động cộng đồng, nhóm làm phim, hay các nhà sản xuất xe hơi, đều phụ thuộc vào tài năng của những người dẫn đầu. Thậm chí giá cổ phiếu tăng hay giảm cũng tuỳ thuộc vào nhận xét của công chúng về khả năng của người lãnh đạo.

Thứ hai, trong những năm qua, nhiều biến động và thay đổi đã cuốn trôi tất cả chúng ta. Cuộc sống của chúng ta cần những người lãnh đạo chỉ ra những con đường để chúng ta tiến bước.

Thứ ba, sự liêm chính của các tổ chức đang là mối quan tâm lớn của mọi người. Thật khó tưởng tượng đã có thời việc làm ăn ở Wall Street chỉ dựa vào cam kết miệng giữa những người đàn ông với nhau (mãi đến khi Muriel Siebert mua được một chỗ trong thị trường chứng khoán New York, chỉ có vài người phụ nữ có thể tham gia vào đội ngũ ở Wall Street). Vào những năm 1980, uy tín của thị trường này bị hủy hoại bởi những tội phạm từ giới văn phòng như Ivan Boesky, Michal Miken và những người khác. Wall Street đã bị thiệt hại nặng nề trong những năm đầu thế kỷ 21 do những tổng giám đốc điều hành tham lam và tráo trở vẫn nhận mức lương cao nhất trong khi họ quịt nợ các cổ đông cũng như nhân viên của chính họ…
Mục lục:

Lời cảm ơn

Lời giới thiệu cho lần tái bản năm 2003

Lời giới thiệu bản gốc, năm 1989

Làm chủ hoàn cảnh

Nắm vững những đặc điểm cơ bản

Hiểu rõ bản thân

Hiểu về thế giới xung quanh

Hãy làm theo mách bảo của tiềm thức

Kế hoạch hành động cho bản thân: dốc toàn lực, cố gắng thử mọi cơ hội

Vượt qua nghịch cảnh

Thu phục người khác

Tổ chức hổ trợ - hoặc gây cản trở

Xây dựng tương lai

Tiểu sử


Xin mời các bạn download Ebook (dạng pdf) tại đây : 

http://www.mediafire.com/?9x7e20y7sw9yc4e

Chúc các bạn Thành Công và Hạnh Phúc trong cuộc sống .

P.S.: Tất cả các Ebook và Audiobook mà langtu post ở CSYT đều có tải về máy cả. Nếu có links nào bị hỏng, các bạn làm ơn thông báo cho langtu biết, langtu sẽ upload links mới post lên lại. Thanks các bạn nhiều nha.

Hãy Để Mọi Chuyện Đơn Giản - Tolly Burkan - Ebook

Nếu trong cuộc sống, bạn luôn cảm thấy chán nản, căng thẳng và trống vắng, thì có lẽ bạn đã thiếu đi điều quan trọng nhất - tố chất cần thiết để làm nên một cuộc sống tươi đẹp. Hãy để mọi chuyện đơn giản là một phương thức giúp bạn nhìn lại cuộc đời mình và từ đó nhận ra những điều còn thiếu sót để có được một cuộc sống như bạn từng ước mơ - hạnh phúc, vui vẻ và tràn đầy ý nghĩa.

Chìa khoá dẫn đến thành công chỉ dành cho những ai thật lòng muốn tìm hiểu, không ngừng khám phá và có những hành động thích hợp, từng bước chuyển biến cuộc sống theo hướng tốt đẹp hơn.
Mục Lục:

Lời tựa
Chương 1: Nói lên sự thật
Chương 2: Thể hiện ước muốn
Chương 3: Giữ lời hứa
Chương 4: Làm chủ cảm xúc
Chương 5: Ổn định tài chính
Chương 6: Tạo nguồn cảm xúc
Chương 7: Đề cao giá trị bản thân
Chương 8: Lòng trắc ẩn
Chương 9: Không ngừng sáng tạo
Chương 10: Sự nhận thức tập trung
Chương 11: Liên hệ với Đấng Quyền Năng
Chương 12 : Sống trong thực tại mới


Xin mời các bạn download Ebook (dạng prc) tại đây :

http://www.mediafire.com/?92966bo92znazl4

Chúc các ban Thành Công và Hạnh Phúc trong cuộc sống.

P.S.: Tất cả các Ebook và Audiobook mà langtu post ở  CSYT đều có tải về máy cả. Nếu có links nào bị hỏng, các bạn làm ơn thông báo cho langtu biết, langtu sẽ upload links mới post lên lại. Thanks các bạn nhiều nha.

Bí Quyết Của Người Thành Công Và Giàu Có - Ebook

Bạn có biết những người có mục tiêu cụ thể cho cuộc đời mình là những người thành công và giàu có nhất? Cuộc khảo sát thực hiện tại trường đại học Yale ở Mỹ đã cho thấy sự khác biệt rất lớn giữa những người biết rõ mục tiêu của đời mình và những người không biết mình muốn gì trong cuộc sống.

Năm 1980, khi được hỏi về mục tiêu đặt ra cho cuộc đời, chỉ có 3% số sinh viên tham gia khảo sát viết ra mục tiêu và kế hoạch thực hiện cụ thể. 13% sinh viên có mục tiêu, nhưng không viết ra giấy. 84% còn lại hoàn toàn không biết (hoặc không có) mục tiêu hay kế hoạch nào.

15 năm sau, sự khác biệt giữa nhóm có mục tiêu rõ ràng cho cuộc đời mình và 2 nhóm còn lại thật sự gây bất ngờ. Số 13% sinh viên có mục tiêu nhưng không viết ra giấy có thu nhập cao gấp 2 lần những sinh viên không biết mình muốn gì trong đời. Điều gây ngạc nhiên lớn nhất nằm ở nhóm 3% sinh viên có mục tiêu và kế hoạch thực hiện chi tiết: họ có thu nhập cao gấp 10 lần tổng thu nhập của 97% sinh viên còn lại! (trích từ Never Eat Alone)

Đặt mục tiêu cho cuộc đời có quá khó khăn như nhiều người nghĩ không? Câu trả lời là “không” nếu bạn thực hiện các bước đơn giản sau:

1. Hãy trả lời câu hỏi “Tôi yêu thích gì?”

Tốt nghiệp ngành ngoại ngữ, Thi không biết được cô thật sự muốn làm việc ở lĩnh vực nào. Cô đã thử sức trong ngành kinh doanh và Marketing, nhưng kết quả không được như ý. Thi loay hoay đổi việc ở nhiều lĩnh vực khác nhau. Cuối cùng cô nhận ra rằng cô yêu tiếng cười và thế giới trẻ thơ biết bao. Hiện nay, Thi là một giáo viên giỏi và yêu nghề, làm việc tại một trường tiểu học quốc tế.

Vậy thì, trước tiên, bạn cần xác định rõ: Bạn thích làm việc gì nhất? Bạn đam mê điều gì từ thuở ấu thơ? Bạn có năng khiếu trong lĩnh vực nào và bạn muốn thử sức mình trong ngành nghề nào?

2. Hãy viết mục tiêu của bạn ra giấy

Nếu bạn không lên kế hoạch thực hiện mục tiêu của mình thì mục tiêu đó sẽ mãi là những ước mơ. Để mục tiêu của bạn trở thành sự thật, hãy lưu ý những điểm sau:

- Mục tiêu cần cụ thể, chi tiết và rõ ràng. Bạn cần xác định các bước phải thực hiện và thời hạn hoàn thành.

- Mục tiêu cần thực tế và khả thi. Ví dụ nếu bạn muốn trở thành Giám đốc Tài chính, ít nhất bạn phải có trong tay bằng cử nhân Tài chính và một số kỹ năng khác để theo đuổi vị trí này. Nhiều người không bao giờ đạt được mục tiêu của mình vì mục tiêu họ đặt ra vượt quá xa khả năng của họ.

- Tuy nhiên, một mục tiêu quá bình thường sẽ chẳng có ý nghĩa gì. Vì vậy bạn nên đặt ra mục tiêu đầy hoài bão, thậm chí chấp nhận một số rủi ro nhất định.

3. Xác định cách thức phù hợp nhất để thực hiện mục tiêu

- Trước tiên, bạn cần thực hiện các mục tiêu ngắn hạn để tiến tới thực hiện các mục tiêu dài hạn hơn.

- Tìm hiểu xem ai có thể hỗ trợ bạn thực hiện các mục tiêu này nhanh chóng và hiệu quả nhất. Đó có thể là sếp của bạn, bạn thân hay một đồng nghiệp rất thành đạt ở công ty.

- Tận dụng các công cụ hỗ trợ giúp bạn đạt được mục tiêu dễ dàng hơn. Ví dụ nếu bạn muốn nâng cao khả năng nghe tiếng Anh thì bạn cần nghe và xem đài nước ngoài nhiều hơn.

4. Tìm “Ban Tư Vấn” cho bạn

“Ban Tư Vấn” có thể là người thân trong gia đình, bạn bè hay những người có nhiều kinh nghiệm. Hãy nhờ họ chỉ ra những điểm mạnh và điểm yếu của bạn. Từ đó, bạn sẽ biết được mình nên đầu tư thời gian và công sức cho mục tiêu nào.

Bí Quyết Của Người Thành Công Và Giàu Có tập hợp lại cuộc đời, sự nghiệp và bí quyết thành công của những nhân vật kiệt xuất trên thế giới.
Bill Gates
Mục Lục :

Ad Scheepbouwer – Vị “cứu tinh” của KPN

Akio Morita – Người thay đổi thói quen “nghe” của toàn thế giới

Alex Tew – triệu phú pixel

Andrew Carnegie – ông vua sắt thép của Mỹ

Anita Roddick – Với triết lý kinh doanh “vì môi trường”

Barbara Davis – “Biểu tượng” của người phụ nữ rắn rỏi và mạnh mẽ

Betsy Fein - Câu chuyện của nữ doanh nhân từng bị đuổi việc

3 bí quyết thành công của tỉ phú Bill Bartmann

Học được những gì từ Bill Gates

Bill Ruprecht – Vị cứu tinh của nhà Sotheby’s

CEO nổi tiếng Bob Wright: Chọn quản lý tồi sẽ khiến bạn bị tổn thương

Brenda C. Barnes đến với thành công từ một “mớ hỗn độn”

Tỷ phú hàng đầu Carlos Slim

Catherine Cook – Cô gái triệu đô

Catherine Drew Gilpin Faust - Con đường riêng của nữ Hiệu trưởng trường Harvard

Chung Mong Koo - Người đưa Ôto Hyundai lên đỉnh cao

Craig Barrette – Không bao giờ để mình bị trói buộc bởi quá khứ

Daniel A. Carp – “Hoà nhập nhưng không hòa tan”

David Liu - Ông chủ công ty “cưới hỏi” chia sẻ bí quyết thành công

Del Vecchio - ỷ phú được mệnh danh “Vua kính Italia”

Dick Harrington - Những bài học lãnh đạo của cựu CEO Thomson Reuters

Diệp Lập Bồi – Ông vua bất động sản Thượng Hải

Dilip Shanghvi - Tỷ phú quyền lực trong ngành dược phẩm

CEO nổi tiếng Dough Morris: Hãy bắt đầu từ vết xước!

Dương Thị Bạch Diệp  - Từ tay trắng thành “nữ hoàng bất động sản”

Edwin Catmull – Người tạo ra cỗ máy Pixar khổng lồ

François Henri Pinault – Người tạo sự khác biệt cho tập đoàn PPR

Frank Cary – CEO thầm lặng của IBM

Fred DeLuca - Ba bài học của ông vua bánh sandwich

Gabriela Hernandez - Câu chuyện về bà chủ hãng mỹ phẩm Bésame

Gary Forsee: Lọc ý tưởng hay từ chiếc phễu lớn

George Soros - Nhà đầu tư tài chính vĩ đại nhất lịch sử

Hal Rosenbluth - Khách hàng chưa phải là thượng đế

Harland Sanders – Không sợ thất bại

“Huyền thoại” Henri Nestlé

Henry Ford – Người dạy nước Mỹ lái ô tô

Indra Nooyi – Nữ thuyền trưởng của Pepsi Cola

Ingvar Kamprad - Huyền thoại IKEA – Chú bé bán diêm trở thành tỷ phú

Chuyện về “nữ hoàng” bánh kẹo Irene Rosenfeld

Jack Ma - Chân dung “ông trùm” thương mại điện tử Trung Quốc

Jeff Bezos – Ông trùm của Amazon

Jeff Kindler - Lãnh đạo tài ba trong ngành dược phẩm

John Arnold - “Phù thủy” của giới đầu cơ năng lượng

CEO Ken Lewis: Người hùng hay kẻ ngớ ngẩn?

Tỷ phú Kwek Leng Beng: Không có giới hạn cho thành công

Larry Ellison – Tỷ phú vượt qua số phận

Lý Gia Thành - Ông hoàng bất động sản Hồng Kông

Lý Thư Phúc - Chuyện về “Henry Ford” của Trung Quốc

Margaret Chan - Người phụ nữ dám đương đầu với “chỉ trích”

Matt Mickiewicz - Nhà Sáng Lập SitePoint

Michael Bloomberg – Tỉ phú kinh doanh tri thức

Michael Dell – Hành trình đến thành công

Momofuku Ando - Cha đẻ của mỳ ăn liền

Naina Lal Kidwai - Nữ doanh nhân thành công nhất Ấn Độ

Nguyễn Bảo Hoàng - Chuyện về Tổng giám đốc IDG Venture Việt Nam

Nguyễn Minh Tuấn - Từ người bán cám lợn trở thành ông chủ

Nguyễn Trần Bạt - Từ cậu bé bán nước chè dạo đến ông chủ tập đoàn

Nicolas Darvas - Vũ công trên sàn chứng khoán

Nikola Tesla - Nhà sáng chế lỗi lạc, vô tư và… nghèo khổ

Patrick Farrell – “Người đi săn bằng mắt trái”

Paul Krugman, người trí thức “không trùm mền”

Peter Drucker – “Cây đại thụ” của giới CEO

Peter Dussmann – Ông vua dịch vụ vệ sinh, bảo vệ

Ratul Puri - Doanh nhân Ấn Độ với tham vọng điện mặt trời 1USD/ 1W

Ray Kroc - Vị thủ lĩnh thổi bùng thương hiệu McDonald

Robert Kuok – Tỷ phú bí ẩn

Robert Polet: Từ thực phẩm Unilever tới thời trang Gucci

Roman Abramovich – Tỷ phú Nga

Sam Walton – 10 bí quyết xây dựng doanh nghiệp

Arnold Schwarzenegger làm nên sự nghiệp nhờ… khủng hoảng?

Sheen Ching Jing … Tỷ phú từ bùn lầy trong quá khứ

Độc địa, quyền uy và ấn tượng như… Simon Cowell

Soichiro Honda: Khởi nghiệp từ giấc mơ

Stanley Ho – Nhiều tiền, lắm vợ, đông con

Steve King - Từ thợ đánh cá trở thành CEO

Tadashi Yanai - Tỷ phú thời trang giá rẻ

Takashi Ishihara - Chủ tịch tập đoàn Nissan

Thilak Raj Rao - Thành công khi còn rất trẻ

Thomas Lipton - Cha đẻ của trà Lipton

Thomas Vallely, ông là ai?

Tomoko Namba - Nữ hoàng” game điện thoại di động

Trần Quí Thanh - Ông là ai?

Tulsi Tanti - Người biến gió thành tiền

Vua đồ chơi Ty Warner

Uday Kotak - Chuyện về ông chủ nhà băng thành đạt nhất Ấn Độ

Viktor Felixovich Vekselberg - Bí quyết làm giàu của Vekselberg

Vincent Bolloré - Tỷ phú đa năng của Pháp

Vincent Cheng - Chủ tịch HSBC: “Tôi từng du học chỉ với 16 USD”

Walt Disney: Ông tiên biến ước mơ thành tiền và tiền thành ước mơ
Xin mời các bạn download Ebook (dạng chm) tại đây : 

http://www.mediafire.com/?9ebf2i63sgsjb50

Chúc các bạn Thành Công và Hạnh Phúc trong cuộc sống .

P.S.: Tất cả các Ebook và Audiobook mà langtu post ở CSYT đều có tải về máy cả. Nếu có links nào bị hỏng, các bạn làm ơn thông báo cho langtu biết, langtu sẽ upload links mới post lên lại. Thanks các bạn nhiều nha.

Quẳng Gánh Lo Đi Và Vui Sống - Dale Carnegie - Ebook + Audiobook

Nhờ các phương pháp của Dale Carnegie, hàng triệu người đọc đã xây dựng được thái độ sống tích cực, an tâm cảm nhận hạnh phúc và mãi mãi loại bỏ thói quen lo lắng :

- Hãy đóng chặt những cánh cửa sắt dẫn đến quá khứ và tương lai. Chỉ sống trong những vách ngăn của hiện tại.

- Nhìn nhận những mặt tích cực của cuộc sống.

- Khi làm việc đến quên mình, ta cũng quên đi mọi lo lắng.

- Thử kiểm tra theo luật bình quân, xác suất xảy ra điều bạn đang lo lắng là bao nhiêu phần trăm?

- Luôn nỗ lực hết mình.

- Hãy nghĩ đến những may mắn bạn có được chứ không phải là những rắc rối.

- Hãy quên đi bản thân bằng cách quan tâm đến người khác. Mỗi ngày làm một điều tốt có thể khiến ai đó mỉm cười.

Qua hơn nửa thế kỷ, những lời khuyên thiết thực và sâu sắc của Dale Carnegie vẫn còn nguyên giá trị cho đến ngày nay. Ngay bây giờ, bạn đã có thể ghi tên mình vào danh sách hàng triệu con người đã học được cách: Quẳng gánh lo đi và vui sống!

Nếu áp dụng được những điều Dale Carnegie dạy trong cuốn sách này. Chắc chắn bạn sẽ vượt qua được tất cả mọi điều, mọi thử thách khó khăn trong cuộc sống. Thành công và một cuộc sống hạnh phúc sẽ đến với bạn.

Trong cuộc sống ai củng có lúc gặp nhửng khó khăn, áp lực, nổi âu lo khiến con người quên đi nhửng tươi đẹp bên cạnh mình. Đừng lo lắng nửa mà hảy vui sống, hảy hạnh phúc va mỉm cười với nhửng gì xung quanh mình...Để học được điều đó...Hảy đọc quyển sách Quẳng gánh lo đi và vui sống, chắc chắn bạn sẻ tìm lại được niềm vui và hạnh phúc trong cuộc sống.
Xin mời các bạn download tại đây :

1. Ebook :

1.a) dạng PDF : http://www.mediafire.com/?h3z0toejdi6xanl  ==> New Edition (chỉ có phần 1)

1.b) dạng PRC : http://www.mediafire.com/?o6885r7h3ir3a3x  ==> Full version (Nguyển Hiến Lê dịch)


2. Audiobook (dạng mp3) :

Phần 1 :  http://www.mediafire.com/?5g0j797ydcocwq3

Phần 2 :  http://www.mediafire.com/?chc99uofzuj6ss1

Phần 3 :  http://www.mediafire.com/?xc64wr41569yald

Phần 4 :   http://www.mediafire.com/?zhijw4fvbs20z1c

Phần 5 :   http://www.mediafire.com/?l8ha976r0mxrmhi

Phần 6 :  http://www.mediafire.com/?112cpb9et644p93

Phần 7 :  http://www.mediafire.com/?88fvxcdxv2brbp6

Phần 8  :  http://www.mediafire.com/?3o4bhyxppw5gyk0

Phần 9  :   http://www.mediafire.com/?3f7fhc0eevrolzh

Chúc các bạn Thành Công và Hạnh Phúc trong cuộc sống.


P.S.: Tất cả các Ebook và Audiobook mà langtu post ở CSYT đều có tải về máy cả. Nếu có links nào bị hỏng, các bạn làm ơn thông báo cho langtu biết, langtu sẽ upload links mới post lên lại. Thanks các bạn nhiều nha.

Thứ Tư, 30 tháng 1, 2013

Tin tưởng vào tương lai tươi đẹp

Để tạo dựng một tương lai thành công hơn quá khứ, trước tiên bạn phải tin là điều này hoàn toàn có thể thực hiện được, dù hiện tại bạn đang ở trong bất kỳ giai đoạn hoặc hoàn cảnh nào. Niềm tin có sức mạnh diệu kỳ, nó có thể đưa bạn đến nơi hằng mong muốn.

Dan Schmidt là một doanh nhân thành đạt, hiện ông đang điều hành một loạt các công ty khá thành công. Cuộc sống giàu sang, danh vọng, quyền lực đều có, nhưng ông vẫn chưa muốn dừng ở đó mà luôn hướng mình tới tương lai xa hơn. 

Khao khát tìm ra những kế hoạch tiếp theo, Dan bắt đầu chú ý đến những điều trước giờ mình chưa từng quan tâm. Nghe một đoạn quảng cáo trên radio về dịch vụ mai táng, ông tự hỏi rồi ai cũng sẽ kết thúc cuộc đời trong bình đựng di cốt kia ư ? Ngoài tài sản là tiền bạc, vật chất có thể để lại cho gia đình thì ông còn có thể để lại điều gì có ý nghĩa hơn khi lìa xa thế giới này ?

Dan bắt đầu hình dung những việc mình cần phải làm trong tương lai. Ngoài việc dậy sớm mỗi ngày, làm việc hiệu quả, đạt được thành công, ông cũng chú ý hơn đến công việc từ thiện. Ban đầu là những hoạt động tình nguyện vì môi trường, rồi đến việc giải quyết và tạo cơ hội việc làm cho những người thất nghiệp. Ông nghĩ chính những công việc này mới tạo cho ông nguồn tài sản vô giá. 

Mọi hành động và kết quả ông đạt được đều khởi đầu từ suy nghĩ hết sức đơn giản:  “Nếu mọi thứ tôi làm cho tới nay chỉ là bắt đầu thì tôi phải làm gì tiếp theo?”. Câu hỏi đặt ra cho tương lai đã định hướng cho ông về những việc cần làm trong khoảng thời gian kế tiếp, sau những gì đạt được. Thành công hôm nay là khởi đầu cho những gì gặt hái được ngày mai, và khi đã thành công, hãy hướng đến điều tốt đẹp hơn nữa : giúp  người khác cũng thành công. 

Bạn có thể nói rằng Dan là một doanh nhân thành đạt và ông đã quá quen với việc không ngừng tiến lên. Ông có nhiều tiền và các nguồn lực hỗ trợ nên đương nhiên, ông phải hình dung ra được tương lai thành công hơn của mình.

Điều gì xảy ra nếu cuộc sống của bạn chẳng giàu sang và không ai nói với bạn rằng bạn có thể làm tốt hơn những gì mình đang làm ? Hoặc điều gì sẽ xảy ra nếu bạn vẫn không thể khá hơn cho dù đã thử mọi cách ? Câu trả lời của chúng tôi là : Dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào cũng hãy biết nhìn xa hơn, về một tương lai hoàn toàn mới mẻ, và hãy hành động để biến điều đó thành hiện thực.

(Trích từ  "10 quy luật cuộc sống" - Dan Sullivan & Catherine Nomura
)

Có rất nhiều cơ hội trong cuộc sống!

Bằng cách đưa ra những câu chuyện có thật, chúng tôi muốn chứng minh ngay cả trong những tình huống xấu nhất, thì những người dám nghĩ, dám làm, dám chịu vẫn có thể đạt được những điều tưởng chừng không thể với kết quả đáng kinh ngạc.

Trong những câu chuyện đó, mỗi nhân vật đều đã rơi xuống tới tận cùng của vực thẳm. Họ lâm vào tình cảnh khốn khó, khánh kiệt về tài chính, tổn thất về ngoại hình, tinh thần và sức khỏe. Họ đã nhiều lần thất bại thực sự. Nhưng họ đã không để cho thất bại và sự khổ sở đó trở thành cái cớ để gục ngã, để đầu hàng nỗi sợ hãi của bản thân. Thay vào đó họ quyết định lấy lại niềm tin và lòng can đảm để vươn lên và thành công.

Thật sự đối với những trường hợp đó, nếu không có những khó khăn bất lợi thì có lẽ họ vẫn đang theo đuổi những nghề nghiệp không đúng sở trường hay sống một cuộc sống bình thường như bao người khác. Không phải chúng tôi muốn khó khăn xảy ra với bất cứ ai nhưng mỗi khó khăn đều ẩn chứa hạt giống của cơ hội mới có thể làm thay đổi cả đời người. Khó khăn khiến chúng ta phải vận dụng mọi tiềm lực về trí tuệ, sức khỏe và tinh thần của bản thân mà bình thường chúng ta ít khi sử dụng, thậm chí không biết mình có những nội lực đó hay không.

Khi gặp khó khăn mỗi người sẽ có một cách khác nhau

Bản thân bạn có làm được công việc tương tự như những người thành đạt đó không? Khi gặp khó khăn, bạn có nhìn thấy những cơ hội tiềm ẩn như họ? Bạn có vượt qua nỗi sợ hãi, sự mất lòng tin như họ đã làm không?

Có lẽ bạn tự nhủ: “Tôi chỉ là một người bình thường, tôi không giống như những người đó! Họ là những người đặc biệt, họ “quá thành công” và “quá phi thường”. Tôi cũng chẳng có một động lực hay sự cổ vũ tinh thần nào để vượt qua khó khăn trước mắt và hy vọng đạt được kết quả tốt đẹp sau này”

Phải thừa nhận đây chính là nguyên cớ lớn nhất khiến người ta đứng một chỗ, lùi lại hay không mạnh dạn vươn lên. Tự nhủ với bản thân rằng mình không thể làm được điều mà người khác đã làm chính là gieo một nỗi e dè vào suy nghĩ của chính mình. Tại sao bạn không tự hỏi mình thực sự e ngại điều gì. Hãy nhớ rằng con đường duy nhất chắc chắn dẫn đến thất bại là không nỗ lực gì cả. Vậy bạn chẳng có gì để mất ngoài nỗi sợ phải thử làm.

Mỗi người đều có khả năng và một hoàn cảnh riêng nên con đường vượt qua nghịch cảnh để vươn đến thành công cũng không giống nhau – ngoại trừ sức mạnh của ý chí, niềm tin và lòng dũng cảm. Chắc chắn bạn cũng có cách của riêng mình để vươn tới thành công. Bạn có tất cả mọi thứ tiềm ẩn đó để vượt lên số phận và thành công. Tại sao không thực hiện cho chính mình?

Dù sao cũng nên thử một phen

Cách đây vài năm, một người bạn đã chỉ cho chúng tôi một phương pháp rất hiệu quả. Bất cứ khi nào bạn e ngại phải bắt tay vào việc tìm kiếm thành công hay đang trong quá trình thuyết phục chính mình nên làm những điều phải làm thì hãy lặp đi lặp lại trong tâm trí mình câu nói: “dù sao cũng phải thử một phen!” rồi thực hiện những hành động thích hợp với quyết tâm cao để đạt được những kết quả thích hợp. Nếu bắt đầu mà vẫn cảm thấy ngần ngại hay chưa có động lực thì hãy mạnh dạn vượt qua cảm giác đó!

(Trích từ  "Dám thành công" -  Jack Canfield & Mark Victor Hansen)

Dám ước mơ và dám thành công !

Trong cuộc sống, chúng ta luôn có những hoài bão và ước vọng về hạnh phúc, thành công. Một số người thì đạt được những ước mơ của mình, những người khác thì không thể - và ước mơ vẫn mãi là ước mơ. Điều gì đã tạo nên sự khác biệt ở đây?

Chúng ta cảm thấy mình không được thành công trong công việc, không có được một tình yêu như mong đợi, không có được niềm vui… và cuộc đời dần rơi vào tình trạng mất phương hướng, xám màu – khác hẳn những gì chúng ta dự định ban đầu. Vậy nguyên nhân gì đã cản trở chúng ta, khiến chúng ta không thực hiện được ước mơ của mình?

Bất cứ ai cũng có thể đưa ra những lý do nghe có vẻ rất hợp lý. Vâng! Sẽ có hàng ngàn lý do. Nhưng sâu thẩm trong lòng, chính chúng ta hiểu rõ rằng mình hoàn toàn có thể biến ước mơ thành hiện thực – nếu như chúng ta đã cố gắng và quyết tâm hơn, dám vượt lên chính mình, dám giữ vững niềm tin về một viễn cảnh ta đã từng ước mơ, dám thực hiện những gì chúng ta đã suy nghĩ. Nói tóm lại là dám thành công!

Tại sao chúng ta không dám?

Khi thật sự nhìn lại tất cả, chúng ta sẽ phát hiện một nguyên nhân sâu xa hiện lên rất rõ: Nỗi sợ hãi!

- “Đúng! Chúng ta đã từng sợ hãi!”.

Sợ hãi về điều gì?

- “Sợ hãi về tất cả!”

Kẻ thù đích thực của chúng ta chính là sự sợ hãi.

Vậy đối với những người thành công, họ không có những nỗi sợ hãi ư? Không! Nỗi sợ hãi đều có trong tất cả mọi người. Điểm khác biệt là một số người nhìn rõ nỗi sợ hãi và đặt chúng vào tầm giải quyết để hành động, để vượt qua như một chướng ngại nhỏ trên đường bước tới. Một số khác đặt chúng lên rất cao, xâm toả vào mọi ngóc ngách trong suy nghĩ, cảm xúc, làm che phủ và lấn át tất cả những điều tích cực khác.

Chính nỗi sợ hãi đã ngăn cản chúng ta có một niềm tin sẽ thành công. Điều đó làm yếu đi rất nhiều lòng quyết tâm và sức mạnh của chúng ta, dựng lên những rào chắn vô hình trong tâm trí. Nỗi sợ hãi đã ngăn cản chúng ta hành động – mà không hành động thì chúng ta chẳng bao giờ tiến xa hơn, khác hơn vị trí hiện tại của mình!

Nếu chúng ta đối đầu và vượt lên nỗi sợ thì nỗi sợ sẽ biến mất. Và một khi chúng ta biết vượt lên chính mình thì chúng ta có thể thực hiện được tất cả những điều mình mong ước.

Vậy hãy bắt đầu ngay bây giờ, ngay ngày hôm nay ! Hãy dám vượt qua những nỗi sợ hãi, dám nghĩ, dám làm, dám vượt qua chính mình !

Chắc chắn bạn sẽ thành công, nếu bạn dám thành công!

              (Trích từ  "Dám thành công" - Jack Canfield)

Giữ hay bỏ?

Chào chị Hạnh Dung, 

Em  27 tuổi, quen anh ấy đã gần một năm. Em ở TPHCM, anh đang dạy ở một trường cao đẳng trên cao nguyên.
Cách đây 4 năm, anh bị tai nạn, một chân bị thương tích nặng, đã mổ đến 10 lần nhưng vẫn chưa thể gập lại được. Yêu anh, em thường xuyên lên thăm, ở lại chăm sóc anh. Chúng em đã chia sẻ cùng nhau rất nhiều chuyện. Em từng lầm lỡ một lần, anh tỏ ra rất thông cảm với em. Ở bên anh, em cảm thấy rất bình yên, hạnh phúc và yêu cuộc sống này hơn. Gần gũi, chúng em đã không tránh khỏi những giây phút đam mê cùng nhau.

Khi biết mình có thai, em rất vui nhưng báo với anh thì anh phản ứng gay gắt, buộc em đi giải quyết càng sớm càng tốt. Em thật sự tổn thương vì người mà em yêu thương và hy vọng lại đối xử với em như thế. Em hiểu cuộc sống của hai đứa hiện còn nhiều khó khăn, em chỉ là CNV bình thường, anh lại đang ôn thi cao học và định năm sau mổ chân thêm lần nữa, nhưng em không muốn bỏ cái thai vì đó là kết quả tình yêu của chúng em. Giữ lại mà anh không đồng ý, em lại sợ mình không đủ khả năng một mình nuôi con, sợ gia đình, sợ tai tiếng… Em rất bế tắc không biết phải làm gì lúc này, mong chị giúp em.

Phúc (quận 10)



*******************************

- Trả lời tư vấn của Chuyên viên Hạnh Dung :

Em Phúc mến,

Đúng là trong hoàn cảnh hiện tại, việc kết hôn, sinh con sẽ đặt ra cho bạn trai em một bài toán khó. Tuy nhiên, thái độ thẳng thừng, quyết liệt buộc em phải bỏ thai của anh ấy khiến chúng ta không thể không đánh giá lại mức độ tình cảm anh ấy dành cho em. Cũng có thể, do em tự tìm đến với anh ấy một cách dễ dãi nên anh ấy đã thiếu sự tôn trọng dành cho em, có khi còn nghĩ em đã cố tình để có thai nhằm ràng buộc anh ấy. Vì thế, trước khi có quyết định cuối cùng, em cần bàn bạc với anh ấy một cách nghiêm túc về chuyện cưới nhau, có con để xem thái độ anh ấy thế nào.

Em có thể đưa ra một số lý do khiến em muốn giữ lại đứa con như tuổi em không còn trẻ nữa, việc kết hôn, sinh con không thể chờ đợi lâu hơn; nếu bỏ, có khi sau này muốn có con sẽ rất khó. Mặt khác, em muốn giữ lại đứa con vì đó là bằng chứng, là kết tinh tình yêu của hai người. Hoàn cảnh tuy còn khó khăn nhưng dù sao cả hai cũng đều đã đủ trưởng thành, đang có công việc, thu nhập ổn định, nếu thương yêu nhau và biết chung tay vun đắp thì những khó khăn vật chất trước mắt không phải là không thể vượt qua được…

Nếu anh ấy chịu phân tích thiệt hơn cùng em bằng thái độ yêu thương, tôn trọng, cố gắng thuyết phục em bỏ thai nhưng vẫn nhận trách nhiệm và dành cho em quyền quyết định thì có thể nghĩ anh ấy thật lòng với em, chỉ vì nỗi lo không đối đầu nổi với những khó khăn trước mắt mà chưa dám tính tới. Còn nếu anh ấy có thái độ né tránh, quyết liệt ép buộc em phải bỏ theo ý anh ấy thì em nên cân nhắc lại tình cảm anh ấy đang dành cho em. Có thể yêu thì ít, mà lợi dụng sự dễ dãi của em thì nhiều, khi đụng phải trách nhiệm là lập tức tìm cách giũ bỏ. Với một người như thế, em đừng tiếc nữa mà nên dứt khoát sớm. Em cũng đừng tiếc cái thai nếu như em không đủ sức một mình nuôi con. Dùng dằng với một anh chàng thiếu trách nhiệm, không thật lòng yêu mình, em chỉ mất mát thêm thôi.


                                            (Nguồn : Phụ N Online)

Để vơi đi những ngộ nhận

Em hiện là sinh viên năm 2 học tại chức trường ĐH Mở bán công TP.HCM. Chúng em biết nhau đã lâu nhưng chỉ là xã giao.

Sau một thời gian quen biết, chúng em có đi chơi với nhau vài lần, rất vui vẻ và vô tư. Anh ấy làm cho 1 công ty Nhật, rất giỏi và còn rất đẹp trai, galăng. Nói chung anh ấy là người gần như hoàn hảo.

Còn em chỉ là cô gái bình thường, không giỏi giang và cũng không xinh đẹp. Hiện, em làm thu ngân cho quán nước, ông chủ là anh ruột của anh ấy. Đi chơi cùng anh, em thấy rất vui và hạnh phúc, nhưng em không hiểu tại sao anh chỉ muốn gọi em là em gái trong khi đó em không thích làm em gái của anh, vì em đã mến anh từ lâu.

Em thật buồn vì ngày đi chơi cuối cùng, anh hỏi em là "Em không thích anh gọi em là em gái hả?", em trả lời là không thích, anh nói không thích thì anh không ép . Em buồn nên nói với anh là từ nay em không gọi điện và nhắn tin cho anh nữa, anh nói không nhắn thì đỡ tốn tiền. Anh nói chuyện rất sốc!

Một tuần rồi nhưng anh không gọi điện hay nhắn tin cho em trong khi đó em trông từng ngày. Em không biết phải làm sao...

(emgaibuon@)



***********************************************

- Trả lời của TS tâm lý Nguyễn Thị Tâm, GĐ. CTY ứng dụng khoa học tâm lý Hồn Việt:

Qua thư em trình bày, chúng tôi thấy em là một cô gái nhạy cảm, có lòng tự trọng và suy nghĩ nghiêm túc trong tình cảm lứa đôi. Em hiểu rõ những điểm mạnh của anh ấy cũng như phân tích khả năng của bản thân.

Điều đầu tiên, xin nhấn mạnh với em, rằng có thể em không giỏi giang, không xinh đẹp (như em nói), song đó không phải là yếu tố dẫn làm đóng cánh cửa tình yêu của ai đó với em. Đừng tự ti mà đánh giá thấp chính mình.

Theo những thông tin mà em nói, chúng tôi thấy tình cảm về phía em dành cho anh ấy rất rõ ràng, còn tình cảm của anh ấy đối với em thì chưa xác định được, có thể vì mối quan hệ công việc (thu ngân) giữa em với gia đình anh ấy làm cho anh và em có cơ hội gặp nhau thường xuyên. Có thể vì thấy em vui vẻ, dễ thương, thậm chí làm việc tốt, trung thực nên anh ta quý em, mời em đi chơi. Tuy nhiên, em cũng viết: “quen biết đã lâu, nhưng chỉ là xã giao”, hai người chỉ mới đi chơi vài lần, nội dung của những lần đi chơi đó cũng không có gì đặc biệt, chỉ là những cảm xúc vui, vô tư của mối quan hệ anh em thôi.

Do vậy, sau khi cảm nhận được tình cảm của em dành cho anh ấy không đơn thuần là tình cảm anh em, anh đã thể hiện cho em biết, anh chỉ coi em như một người em gái nhất là khi em tuyên bố sẽ không liên lạc với anh ấy nữa! Em đã nhận ra vấn đề rồi chứ! Chúng tôi cũng muốn em nhìn nhận: Anh ấy là người chín chắn, rõ ràng trong tình cảm, có trách nhiệm với những hành động của mình, không muốn gây ngộ nhận, hiểu lầm cho em. Em nên coi đó là một điều may mắn và quý trọng anh ấy!

Cuộc sống không phải lúc nào cũng diễn ra theo ý mình, có những điều ta mơ ước, ta yêu mến, những điều thật đẹp, nhưng để đạt được nó còn phụ thuộc nhiều yếu tố khác, huống chi đây lại là vấn đề tình cảm; đó là câu chuyện rất riêng và kỳ lạ của cảm xúc, không ai có thể can thiệp hay lý giải được!

Tuy em sẽ buồn, nhưng cuộc sống thật diệu kỳ, luôn mang đến cho chúng ta nhiều bất ngờ thú vị. Cho nên, em hãy vui lên, vững tin vào chính mình, em còn rất trẻ, quá nhiều cơ hội dành cho em ở phía trước. Vấn đề của em bây giờ là có đủ bản lĩnh để vượt qua nỗi buồn, và nắm được những cơ hội đang tới với mình hay không ?

Chúc em bình tĩnh để có những lựa chọn đúng đắn cho tương lai.

Thân mến.


                                         (Nguồn : Tuổi Trẻ Online)

10 lời khuyên giúp bạn tránh được những cãi vã trong nhà

“Không cãi cọ, giận hờn thì tình yêu sẽ mất đi vị cay thú vị” – nhiều người thường nghĩ như thế về những chuyện cãi vã nho nhỏ trong nhà.

Thế nhưng nếu bạn và chồng quá say mê cái hương vị cay nồng này thì sẽ có một lúc nào đó, bạn chợt nhận ra rằng người yêu thương của bạn đã trở thành một kẻ xa lạ. Và tốt hơn hết là đừng để xảy ra cãi cọ thay vì chuẩn bị sẵn sàng tư thế để dập tắt nó.

1. Hãy quan tâm đến người bạn đời nhiều hơn

Hãy cố gắng biết về anh ấy nhiều hơn : anh ấy quan tâm đến điều gì, những đam mê của anh ấy ngoài công việc là gì? Hãy cố gắng biết rõ không chỉ những ưu điểm, mà cả những mặt yếu trong tính cách của anh ấy. 

Người nào chỉ biết quan tâm đến những những vấn đề riêng của mình, người đó thực sự rất khó có mối quan hệ tốt với người bạn đời. Sự hiểu biết thấu đáo về nhau sẽ làm giảm bớt số lượng nguyên nhân của các cuộc cãi vã.

2. Hãy lắng nghe anh ấy

Khả năng biết lắng nghe một cách chăm chú luôn là một trong những điều kiện đề bạn có được những mối quan hệ tốt. Đôi khi, phẩm chất này được đánh giá cao hơn hẳn khả năng "biết nói". Gia đình cũng không là điều ngoại lệ.

Bạn có bao giờ trút lên đầu ông chồng đang mệt nhoài sau khi rời khỏi nơi làm việc đủ mọi loại chuyện, từ những tin tức sự kiện về gia đình người hàng xóm láng giếng, đến những lời ca cẩm phàn nàn về con cái?

Vậy thì bạn đừng chờ đợi một bầu không khí gia đình dễ chịu. Bởi nếu bạn nói "liên chi hồ điệp" như thế, anh ấy chỉ còn biết im lặng và cố gắng tập trung suy nghĩ để chia sẻ những thông tin đó của bạn. Trong khi đó tốt nhất là bạn hãy lắng nghe anh ấy trò chuyện, và sau đó hãy “ca thán” những vấn đề của mình

3. Hãy nói những gì anh ấy quan tâm

Người nói cần phải cảm thấy rằng người đối diện không chỉ lắng nghe mà còn theo dõi, phân tích logic của câu chuyện và cảm thông với anh ấy. Vì thế bạn hãy chú ý xem điều gì là chủ yếu nhất trong câu chuyện anh ấy kể.

4. Đừng lạm dụng sự phê bình

Sự phê bình luôn luôn sẽ là một con dao hai lưỡi, nó có thể tác động đến cả hai phía. Nếu bạn bắt đầu phê bình, không nghi ngờ gì nữa, bạn sẽ nhận được những điều đúng như thế. Nếu bà vợ nói với chồng rằng khi ông ta không cạo râu, trông ông ta thật xấu xí, bà vợ ấy có thể sẽ được nghe câu trả lời : “Hãy nhìn lại mình đi đã rồi mới chỉ trích người khác”.

Sự phê bình, nếu cần thiết phải có thì nên hết sức khéo léo, bạn hãy nói cả những điều tích cực và đừng phủ nhận hoàn toàn những phẩm chất của chồng. Cách phê bình tốt nhất là sự gợi ý, giúp anh ấy tự nói ra khuyết điểm của mình. Nhất thiết không nên công kích, móc ngoéo. Sự phê bình nên thẳng thắn và đi kèm cùng với một đánh giá tốt nào đó về anh ấy trong cùng một vấn đề.

5. Hãy cẩn thận với những mệnh lệnh!

Đại đa số mọi người không thích bị ra lệnh, bị nhắc nhở về nghĩa vụ của mình, đặc biệt là trong quan hệ vợ chồng, khi mà cả hai đều có cảm giác đó là mối quan hệ bình đẳng. Để tránh gây ra những phản ứng khó chịu vì các mệnh lệnh của mình, tốt hơn hết hãy biến nó thành lời yêu cầu, nhờ cậy giúp đỡ.

6. Hãy biết thừa nhận lỗi của mình

Nếu bạn nhận lỗi và sửa lỗi một cách đúng lúc, bạn sẽ tránh được các cuộc cãi cọ, mâu thuẫn trong gia đình. Nhất là nếu bạn thành thực nhận phần lỗi về mình, bạn có thể vượt qua được tình huống mâu thuẫn căng thẳng nhất.

7. Hãy khen ngợi anh ấy nhiều hơn và thậm chí lý tưởng hóa hình ảnh anh ấy một chút

Thường thường bạn có thể cáu kỉnh vì những gì bạn không hài lòng, thế nhưng khi bạn hài lòng, bạn lại im lặng. Khi những món đồ ăn của vợ nấu làm đức ông chồng ngon miệng, chả mấy khi có ông nào khen ngợi ngay lập tức. Nhưng nếu ông ta không thích món ăn ấy, ông ta lập tức chê bai. Trong khi đó, đúng sách lược chiến thuật trong đời sống gia đình thì mọi việc phải làm ngược lại.

Trong các cuộc trò chuyện, tốt hơn hết là bạn hãy thần tượng anh ấy hơn một chút, hãy để anh ấy nhìn thấy hình ảnh của mình trong mắt bạn giống như mẫu hình mà bạn muốn anh ấy trở thành, điều đó rất có tác dụng tốt.

8. Hãy đặt mình vào vị trí của anh ấy

Trong các cuộc tranh cãi, mỗi người thường nhìn sự việc theo quan điểm riêng của mình. Thí dụ : chồng về muộn và ăn tối có vẻ uể oải. Anh ấy mệt mỏi, căng thẳng và đang tập trung vào những suy nghĩ của mình nên ăn rất thờ ơ. Người vợ lập tức thấy bực bội và sự căng thẳng bắt đầu lớn lên khi cô ấy cố tình đề cho chồng nhận ra điều ấy. Người vợ cho rằng chồng không chú ý đến mình và những cố gắng của mình, còn người chồng thì không nhận ra vợ mình đã để hết tình cảm vào việc chuẩn bị cơm nước thế nào.

Nếu mỗi người cố gắng đặt mình vào vị trí của người kia, hiểu mọi chuyện đang xảy ra và những lo lắng của người bạn đời, cố gắng kiềm chế những cảm xúc riêng của mình thì mâu thuẫn sẽ không xảy ra.

9. Đừng cãi nhau

Sự nén chặt các cảm xúc lại thực ra sẽ không giúp các bạn giải quyết được bất cứ vấn đề nào mà chỉ làm mọi chuyện căng thẳng hơn, nhất là nó tạo nên cảm giác bất công. Nguyên tắc “Đừng cãi nhau” không yêu cầu bạn phải tuyệt đối im lặng – nó là chiến thuật đặt mình“cao hơn chuyện cãi cọ” khi bạn tạo nên một cuộc nói chuyện không có sự đối kháng với anh ấy.

Nếu bạn bắt đầu phản ứng anh ấy bằng câu : “Anh sai rồi” “Đó là lỗi của anh” … điều ấy chẳng khác gì bạn nói anh ấy ngu ngốc và tối tệ, còn bạn thì thông minh hơn và tốt hơn. Và như thế bạn sẽ chỉ làm cho anh ấy tiếp nhận ý kiến của bạn khó khăn hơn dù có thể nó hoàn toàn đúng đắn.

10. Hãy mỉm cười thường xuyên hơn!

Một nụ cười tươi tắn  sẽ hoàn toàn đối lập với mâu thuẫn. Khi bạn cười thân thiện và hóm hỉnh, chẳng ai lại muốn cãi nhau với bạn. Nếu bạn cười với anh ấy, chắc chắn là anh ấy cũng sẽ cười với bạn. Sự niềm nở và thân thiện sẽ khiến người đối diện có những phản ứng tích cực hơn là căng thẳng và thù địch.

                                                        Khánh Chi